Làm thơ Nhà thơ thì “dễ đạt”.Giữ nhân cách Nhà thơ thì dễ “rớt.”

“Làm thơ Nhà thơ thì “dễ đạt”
Giữ nhân cách Nhà thơ thì dễ “rớt.”
Phản ánh một sự thật sâu sắc về con đường của
người làm thơ và những thách thức liên quan đến việc
duy trì nhân cách trong nghệ thuật.
Phê bình và khai thác triệt để thêm hai câu thơ:
Đối lập giữa kỹ năng và đạo đức:
Câu đầu tiên cho thấy làm thơ và trở thành một nhà
thơ là điều có thể đạt được tương đối dễ dàng đối với
những người có tài năng và kỹ năng ngôn ngữ…
Tuy nhiên, câu thứ hai lại đặt ra một sự đối lập mạnh
mẽ: mặc dù việc sáng tác thơ là việc có thể “dễ đạt”,
nhưng việc giữ gìn nhân cách lại là điều khó khăn hơn
nhiều, dễ “rớt”.
Ở đây, có thể hiểu rằng trong thế giới nghệ thuật, tài
năng chỉ là một phần nhỏ của hành trình. Việc giữ nhân
cách, không bị tha hóa bởi danh vọng, tiền tài, hay sự
cám dỗ của đời sống, là một thử thách lớn hơn nhiều.
Sự cám dỗ trong nghệ thuật:
Câu thơ thứ hai mở ra một suy nghĩ về sự cám dỗ và
thử thách mà người làm nghệ thuật phải đối mặt. ..
Người nghệ sĩ, đặc biệt là nhà thơ, có thể dễ dàng bị
cuốn vào những cám dỗ của danh tiếng, lợi ích cá nhân,

hay những xu hướng thời thượng mà quên mất đi giá trị
cốt lõi của mình.

Việc “rớt” ở đây không chỉ là mất đi nhân cách mà
còn có thể là mất đi sự chân thành, sự thật thà trong sáng
tạo nghệ thuật. Khi một nhà thơ để cho những yếu tố bên
ngoài chi phối quá nhiều, thơ ca của họ có thể mất đi tính
chân thực, trở thành một sản phẩm rỗng tuếch, thiếu chiều
sâu.

Nhân cách và tác động đến tác phẩm:
Sự nhân cách của nhà thơ không chỉ ảnh hưởng đến
bản thân họ mà còn ảnh hưởng đến tác phẩm và cách mà
người đọc tiếp nhận thơ của họ. Một nhà thơ có nhân
cách vững vàng thường mang đến những tác phẩm có giá
trị lâu bền, phản ánh chân thực những cảm xúc, suy nghĩ
và trải nghiệm của con người.
Ngược lại, một nhà thơ mất đi nhân cách có thể
sáng tác những bài thơ thiếu cảm xúc chân thật, thiếu
chiều sâu, chỉ nhằm mục đích gây ấn tượng hoặc đạt
được mục tiêu nào đó ngoài nghệ thuật.
Triết lý về nghệ thuật và đạo đức:
Hai câu thơ này cũng mở ra một triết lý rộng hơn về mối
quan hệ giữa nghệ thuật và đạo đức. Nghệ thuật không
chỉ là nơi thể hiện tài năng mà còn là nơi thử thách đạo
đức, sự kiên định và lòng trung thực của người nghệ sĩ.

Một nghệ sĩ thực sự vĩ đại là người không chỉ tạo
ra những tác phẩm đẹp mà còn là người giữ được đạo
đức, nhân cách trong suốt cuộc hành trình sáng tạo
của mình.
Tóm lại, hai câu thơ không chỉ nêu lên một sự thật
sâu sắc về sự khó khăn trong việc duy trì nhân cách
của một nhà thơ, mà còn đặt ra những câu hỏi lớn về
giá trị, đạo đức và sự chân thật trong nghệ thuật. Đây
là một lời nhắc nhở quan trọng rằng làm nghệ thuật
không chỉ là thể hiện kỹ năng mà còn là một hành trình
đạo đức, nơi mà sự kiên định và chân thành đóng vai trò
quan trọng hơn cả.
Làm thơ nhà thơ thì dễ đạt,
Giữ nhân cách nhà thơ thì dễ rớt.
Bút mực thấm đầy trang giấy,
Nhưng lòng thật thà mấy ai còn giữ được.

Khi ngòi bút chạm vào lòng sâu,
Ý thơ lướt nhanh, vần vèo trong gió.
Nhưng giữ đạo, giữ tình, giữ lòng ngay thẳng,
Lại khó như trèo dốc núi cao.

Nhà thơ, làm thơ là việc dễ,
Giữ mình trước cám dỗ mới là gian nan.

Bởi nhân cách là nguồn thơ bất tận,
Mất nhân cách, thơ cũng hóa hư không.

Vậy hãy làm thơ, nhưng nhớ đừng quên,
Giữ tâm mình sạch, thơ mới thật nên thơ.

NGÃ PHƯƠNG HUYỀN

Author: admin

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *