- sương của mùa thu cũ / phấn nhụy thấm đời sau - ĐỨC PHỔ
- lời đêm - PHAN NI TẤN
- chuyện giấc ngủ kể / rừng người - BIỂN BẮC
- nước mắt của dì bảy / rộn ràng chim sẻ / bài thơ cho sinh nhật tôi - HÀ NGUYÊN DU
- một chuyện thất tình thời chiến / tối hậu thư của kiến gởi cục đường / chiếc ghế - QUAN DƯƠNG
- tận cùng / bài thơ buổi sáng - XUÂN THỦY
- chim mùa đông nói khẽ / mưa - HẠ DU
- sự kiêu hãnh / sau cánh cửa, em về / tình hai đứa / mơ / ảo - NGÔ TỊNH YÊN
- chất sống của con người / biết nhau - PHẠM QUỐC BẢO
- mưa bom ngày mới lớn - PHAN TẤN HẢI
- hôn em trong cực cùng ly biệt / môi hôn trên bát rượu - HẠ QUỐC HUY
- em còn trẻ em không thể biết -NGUYỄN ĐỨC TÙNG
- nhện giăng nhà thơ / biển đông bỗng điên - NGÃ PHƯƠNG HUYỀN
- lá thư từ mary / tuna / hoàng sa, trường sa - NGUYỄN LƯƠNG BA
- hạt giống thơ gởi lại thời hậu tận thế được giấu dưới băng bắc cực / ngày tháng năm thông tin không gian điện não / trong ly café hòa tan bản lề gió - HẢI PHƯƠNG
- 11 chương yêu mới - TRẦN YÊN HÒA
- những giọt lệ ngoại hôn / em cho tôi mãi nhé: ấu thơ mình / bài h.t tháng giêng 2018 / thấy lưng buồn như dòng sông tuổi nhỏ - DU TỬ LÊ
- em và chiếc lá / chân trời xa khơi - HÀ BẠCH QUYÊN
- ta, như một hàm hồ - THÀNH TÔN
Và, NV. Nguyên
không phải ai cũng nghe được tiếng thở dài
của vầng trăng cuối tháng.
như những cánh-buồm-dậy-thì,
nhớ lồng ngực thở căng gió biển.
và, con cá chép miệng,
thương chiếc bóng tật nguyền của nó.
không phải ai cũng cảm được nỗi ngậm ngùi của mặt trời,
khi mưa, những giọt lệ ngoại hôn trở lại
tìm bàn tay chạy trốn nỗi buồn,
từ một bàn tay tội nghiệp, khác.
và, sớm mai hớn hở
mở thêm nhiều cánh cửa bất trắc…
.
không phải ai cũng hiểu được nụ cười của những người
chọn im lặng làm thẻ nhận dạng,
trước mọi tai ương…
.
tôi nghe buổi trưa
thả xuống đường phố,
một điều gì giống như tiếng nói tịch, lặng,
của những người chọn sống đời lương hảo.
dù cuối cùng,
họ cũng chỉ nghe được
tiếng tàn, phai gõ dọc lộ trình nhân thế.
như hầu hết chúng ta,
mấy ai có được cho mình
một chọn lựa khác!?!
.
mùa hè, bạn-tôi,
nhóm lửa sớm trên mái tóc mướt xanh phượng vĩ.
những con ve hăm hở dìu dòng sông trôi ngang không trung,
mang phù sa tro, than
rải khắp cùng ký ức, tôi.
xám.
DU TỬ LÊ
(May. 27th - 2018)
em cho tôi mãi nhé: ấu thơ mình
và, ai?
cơn bão rút / chơi vơi rừng / thinh lặng.
như người về gợi ký ức căm căm.
chiều thải nốt chút hoàng hôn ngây, dại
ngày mang thai /đêm/ khổ lụy, lên đường.
và, tôi
mưa dắt tôi trở lại tìm chiếc bóng
thấy hiên xưa đang vẽ dáng em ngồi.
tóc một thuở nuôi thơm thời thiếu nữ.
bên kia đường nấm mộ ngoái trông tôi.
nụ hôn sâu
tay úm lửa những mùa đông quá khứ.
mẹ chưa từng nguôi nỗi nhớ thương cha.
em chớ bỏ tôi đi ngày nước lớn.
chim trời còn xao xuyến nụ hôn, sâu.
em cho tôi mãi nhé: ấu thơ mình
và T.
nghìn năm nữa, tôi vẫn là đứa trẻ,
cần bàn tay của mẹ thuở lên năm.
như mưa / nắng rất cần cho cây, trái;
em cho tôi mãi nhé: ấu thơ mình.
bài h.t. tháng giêng 2018.
gió-tôi thổi ngược chiều quay trái đất,
về môi người: ngọn nến thuở lên năm.
tay thương-quá những ngày mơn tóc, lá
em lên mười, tôi nhớ thuở mưa, xanh.
chiều-tôi ngược dốc đời thơm kỷ niệm.
người hiện ra, thay mẹ bón tôi, vui.
vai thiên sứ, gánh đời ai vụn, nát (?)
tôi trong thơ, thổn thức những đêm, ngời.
mưa-tôi lạnh, rúc áo người ấm áp
vết thương buồn, em đắp bột trăm năm.
tôi già khốc vẫn đợi, chờ chăm sóc.
người không quên tôi bé dại vô cùng.
như truyền-thuyết-tôi-riêng: em huyền thoại:
dĩ vãng nào thành di sản gom chung (?)
nghìn năm nữa tôi vẫn còn muốn nói:
- cảm ơn người tâm-thượng-đế bao dung.
Du Tử Lê
(Garden Grove, 1st Jan. 2018)