- sương của mùa thu cũ / phấn nhụy thấm đời sau - ĐỨC PHỔ
- lời đêm - PHAN NI TẤN
- chuyện giấc ngủ kể / rừng người - BIỂN BẮC
- nước mắt của dì bảy / rộn ràng chim sẻ / bài thơ cho sinh nhật tôi - HÀ NGUYÊN DU
- một chuyện thất tình thời chiến / tối hậu thư của kiến gởi cục đường / chiếc ghế - QUAN DƯƠNG
- tận cùng / bài thơ buổi sáng - XUÂN THỦY
- chim mùa đông nói khẽ / mưa - HẠ DU
- sự kiêu hãnh / sau cánh cửa, em về / tình hai đứa / mơ / ảo - NGÔ TỊNH YÊN
- chất sống của con người / biết nhau - PHẠM QUỐC BẢO
- mưa bom ngày mới lớn - PHAN TẤN HẢI
- hôn em trong cực cùng ly biệt / môi hôn trên bát rượu - HẠ QUỐC HUY
- em còn trẻ em không thể biết -NGUYỄN ĐỨC TÙNG
- nhện giăng nhà thơ / biển đông bỗng điên - NGÃ PHƯƠNG HUYỀN
- lá thư từ mary / tuna / hoàng sa, trường sa - NGUYỄN LƯƠNG BA
- hạt giống thơ gởi lại thời hậu tận thế được giấu dưới băng bắc cực / ngày tháng năm thông tin không gian điện não / trong ly café hòa tan bản lề gió - HẢI PHƯƠNG
- 11 chương yêu mới - TRẦN YÊN HÒA
- những giọt lệ ngoại hôn / em cho tôi mãi nhé: ấu thơ mình / bài h.t tháng giêng 2018 / thấy lưng buồn như dòng sông tuổi nhỏ - DU TỬ LÊ
- em và chiếc lá / chân trời xa khơi - HÀ BẠCH QUYÊN
- ta, như một hàm hồ - THÀNH TÔN
một chuyện
thất tình thời chiến
Sao em nỡ nào xạ chạy cao bay
Không kịp nói một lời dẫu lời dối trá
Em có biết anh thấy lòng như đã
Vừa bị ai lụi một nhát ngang hông
Ngày em tươi cười cất bước sang sông
Chiếc xe chở anh trên đường ra mặt trận
Ngang giáo đường thấy em đội vòng vương miện
Anh ước gì đó là vòng hoa tang
Chồng của em đẹp đẽ gì cho cam
Đứng cạnh em hắn càng thêm xấu xí
Em lấy hắn thật là vô lý
Nhưng có lý nào em lại lấy anh
Giữa khi chiến trường giặc tứ phía bủa quanh
Sinh mạng anh như mành treo sợi chỉ
Em đâu dại để sớm thành góa phụ
Anh hiểu ra (nếu không hiểu cũng huề )
Anh thất tình. Đời lính thêm nhiêu khê
Chiều nghe con chim rừng hót lời lẻ bạn
Trong chinh chiến có trăm ngàn viên đạn
Mong có viên nào bay lạc trúng anh chơi
Mạng anh to, số lớn nên sống khơi khơi
Trong khi đồng đội anh mỗi ngày mỗi rụng
Những người bạn hy sinh cho anh sống
Để anh biết thế nào lễ độ với cô đơn
Vốn đã buồn. Anh lại càng buồn thêm
Còn em
Có bao giờ chạnh nhớ anh không nhỏ
Ví dụ như khi em ghi nhật ký
Có bóng dáng anh tìm về trong nét chữ lặng thinh
Chiến tranh tàn. Anh bị bắt làm tù binh
Chiếc xe bít bùng chở anh vào trại
Ngang chốn cũ thấy em dưới phố
Qua lỗ thông hơi không thể vẫy tay chào
Chồng của em kể ra cũng mát tay
Hắn nuôi em đẹp não nùng hơn trước
Trước khi chiếc xe chở tù đưa anh vào địa ngục
Anh quay cổ ngoái nhìn nuốt hai giọt thiên thu
tối hậu thư
của kiến gửi cục đường
Trong đời anh ghét nhất là tên ruồi
Suốt ngày theo em vo ve lời tán tỉnh
Anh ghét hắn vì anh nhỏ con hơn hắn
Nhưng tình anh lớn hơn rất nhiều
Anh theo em thầm lặng bao nhiêu
Thì hắn theo càng ồn ào ngược lại
Hắn làm anh nhiều khi ói máu
Vì bám theo em như đỉa bám chân trâu
Anh đến với em chiêm ngưỡng . Tôn thờ
Anh lãng mạn. Kiên trì thưởng thức
Râu anh nhịp trên mình em huyễn hoặc
Là tiếng tơ lòng ký thác vào nhau
Dẫu mai này sức cạn anh chết đi
Vị ngọt đường em dẫu trời gầm không nhả
Khác với hắn sau khi em tàn hoa héo nhụy
Hắn bỏ đi không một chút bận lòng
Những vo ve từ đôi cánh là giọng lưỡi sở khanh
(có tên sở khanh nào mà không lời ngon nhỏ nhẹ)
Anh có một mái nhà che mưa chắn gió
Có một trái tim tuy nhỏ nhưng vô cùng
Có những cánh tay ôm sưởi ấm mùa đông
Có đôi mắt bao dung mùa hạ
Mùa xuân trước nhà có hoa nở
Mùa thu trên nóc phủ lá vàng
Tên ruồi kia ngoài đôi cánh nhạc sở khanh
Hắn chẳng có gì để em gửi gấm
Hắn đến với em không thề nguyền ước hẹn
Nay hắn đậu nơi này mai hắn đậu nơi kia
Chung thủy cùng em , anh có chết không rời
Đến với em bằng trái tim rất thật
Dẫu sức tàn anh cũng cõng em đi
Còn tên ruồi kia có bao giờ như ta không nhỏ
Nếu trong đầu em không chứa toàn gỗ đá
Sẽ hiểu điều gì anh móc cả tim phơi
chiếc ghế
Chiếc ghế già cũ rích nơi công viên
Có con nhện giăng tơ tràm một mảng ...
Khi gió thổi lắc lư như đưa võng
Những sợi tơ lấm chấm màu muối tiêu
Tưởng chừng như rồi cũng sẽ thiên thu
Nếu một bữa trên trời không rơi xuống
Chiếc hạt mộng mang đôi giày số mệnh
Nứt bên chiếc ghế già : một cây cúc con
Như Hằng Nga đứng cạnh chú Cuội cù lần
Một hình ảnh hai cuộc đời trái ngược
Cây cúc với chiếc ghế già khô khốc
Giống em tình cờ đứng cạnh bên tôi
Duyên chỉ vô hình. Nợ thảng thốt thôi
Nhưng trời đất díu dang nhau từ đó
Từ lúc đó trái tim không còn ngủ
Tôi thâu đêm chong mắt đợi em vào
Tôi chiếc ghế già lay lắt với chiêm bao
Em cây cúc nhỏ vô tư dong ruỗi
Trôi có nghĩa là không quay ngoảnh lại
Tháng năm trôi có biết đợi ngày cùng
Một người bờ tây một người bờ đông
Trái đất đã phân hai bờ lục địa
Đã phân chia có nghĩa là không thể
Nhưng khi gió ru . Ai cấm được lá thì thầm
Xưa Trương Chi ôm một khối tình câm
Mang xuống tuyền đài đọng thành ngọc bích
Nếu Mỵ Nương kia không thèm rơi nước mắt
Viên ngọc dễ gì đau nhói giống như tôi
QUAN DƯƠNG