- sương của mùa thu cũ / phấn nhụy thấm đời sau - ĐỨC PHỔ
- lời đêm - PHAN NI TẤN
- chuyện giấc ngủ kể / rừng người - BIỂN BẮC
- nước mắt của dì bảy / rộn ràng chim sẻ / bài thơ cho sinh nhật tôi - HÀ NGUYÊN DU
- một chuyện thất tình thời chiến / tối hậu thư của kiến gởi cục đường / chiếc ghế - QUAN DƯƠNG
- tận cùng / bài thơ buổi sáng - XUÂN THỦY
- chim mùa đông nói khẽ / mưa - HẠ DU
- sự kiêu hãnh / sau cánh cửa, em về / tình hai đứa / mơ / ảo - NGÔ TỊNH YÊN
- chất sống của con người / biết nhau - PHẠM QUỐC BẢO
- mưa bom ngày mới lớn - PHAN TẤN HẢI
- hôn em trong cực cùng ly biệt / môi hôn trên bát rượu - HẠ QUỐC HUY
- em còn trẻ em không thể biết -NGUYỄN ĐỨC TÙNG
- nhện giăng nhà thơ / biển đông bỗng điên - NGÃ PHƯƠNG HUYỀN
- lá thư từ mary / tuna / hoàng sa, trường sa - NGUYỄN LƯƠNG BA
- hạt giống thơ gởi lại thời hậu tận thế được giấu dưới băng bắc cực / ngày tháng năm thông tin không gian điện não / trong ly café hòa tan bản lề gió - HẢI PHƯƠNG
- 11 chương yêu mới - TRẦN YÊN HÒA
- những giọt lệ ngoại hôn / em cho tôi mãi nhé: ấu thơ mình / bài h.t tháng giêng 2018 / thấy lưng buồn như dòng sông tuổi nhỏ - DU TỬ LÊ
- em và chiếc lá / chân trời xa khơi - HÀ BẠCH QUYÊN
- ta, như một hàm hồ - THÀNH TÔN
Riêng Nhà thơ / Nhạc sĩ Phan Ni Tấn &
Nhà Thơ / Nhà báo Nguyên Giác Phan Tấn Hải
Lần nào cũng như lần nào lần nào
dì bảy cũng rươm rướm nước mắt mỗi
khi gặp tôi. Mặc dù nói lần nào
cũng như lần nào nhưng đôi khi cũng
có chút khang khác. Nói có chút khang
khác chứ thật ra chỉ là trước sau
thôi, trước sau gì thì dì bảy cũng
rươm rướm nước mắt. Trước sau gì thì
2.
dì bảy cũng khóc mỗi khi gặp tôi.
Có những lần tôi nhớ rất rõ có
những lần dì bảy khóc như chưa từng
khóc bao giờ. Dì bảy khóc sụt sùi
như trời mưa bão khi dì nhắc đến
người bạn của tôi là người con trai
lớn của dì. Là cái thằng thông minh
nhất nam tử nên dì đặt tên cho
3.
nó là Thông. Cái thằng thông minh
nhất nam tử nhưng ôi sao lại nghe
lời bạn bè rủ rê. Bạn bè rủ
rê cái thằng thông minh nhất nam tử
của dì đi vào bưng. Nó đi vào
bưng lúc nào không ai hay biết. Nó
đi vào bưng lúc nó đang học thi
tú tài. Nó đi một cách đoạn đành
4.
để lại một cô bồ thật đẹp và
dễ thương. Cô bồ ấy cứ đến gặp
dì và khóc mướt. Cái thằng thông minh
nhất nam tử đã làm dì ốm o
gầy mòn đã làm dì nơm nớp lo
sợ. Chưa hết !! Dì lại khổ sở hơn
cho cái thằng con trai kế của dì
tức là em cái thằng thông minh nhất
5.
nam tử. Dì đặt tên cho nó là
thằng Tâm khôi ngô. Thằng Tâm khôi ngô
cũng thông minh không thua gì thằng Thông.
Nhưng rồi nó cũng đành bỏ dì ra
đi. Bởi khi nó vừa bước sang năm
dự bị đại học thì nó vì động
viên phải đi vào trường sĩ quan Thủ
Đức hay Đồng Đế gì đó mà dì
6.
quên mất rồi. Thế là từ đó dì
ăn ngủ không yên. Dì cứ sợ là
hai đứa bắn nhau ngoài chiến trường mà
không biết. Dì cứ sợ sự thật sẽ
giống như bi kịch nghiệt ngã trên sân
khấu tuồng tích. Nhưng rồi sự thật đã
xảy ra cũng gần giống như những điều
mà dì bảy luôn nơm nớp lo sợ !!
7.
Bỗng một hôm đơn vị của thằng Tâm
khôi ngô đến nhà dì bảy đưa tin
rằng thằng Tâm bị thương nặng và được
đưa về Tổng y viện cộng hòa. Dì
bảy tất tả đi thăm trong nước mắt
đầm đìa. Khi gặp thằng Tâm dì bảy
chết ngất. Khi dì bảy tỉnh dậy thì
thằng Tâm cũng vừa hoàn thành cuộc giải
8.
phẩu. Bác sĩ cho biết là thằng Tâm
chỉ lấy vợ được chứ không thể có
con vì đã bị cắt đi phần quan trọng
rồi. Dì bảy và Thảo là đứa em
gái kế thằng Tâm cả hai người khóc
khóc dây dưa như cơn mưa trời bão
lụt. Nhất là thằng Tâm sau khi hồi
phục nó kể lại rằng lúc nó đánh
9.
nhau với Việt cộng trên chiến trường Quảng
Trị giọng kể nó như sau: Mẹ ơi!
sau khi thu dọn chiến trường tịch thu
súng đạn đơn vị con cấp tốc đi
kiểm qua từng xác chết của địch quân,
mặc dù kiểm soát một cách nhanh chóng
để phải di chuyển ngay. Nhưng bỗng con
nhìn vào một xác chết sao mà giống
10.
anh Thông quá !? Thế là con bước đi
trong choáng váng. Vừa di chuyển không bao
lâu thì con tiếp tục đụng trận. Con
bị thương trong trân kế tiếp này. Thằng
Tâm kể đến đây thì dì bảy như
ngất đi và con Thảo cũng lặt lìa !!
Mấy tháng nằm viện bạn gái của thằng
Tâm tới thăm không ngớt hết cô này
11.
tới cô nọ. Tâm kể rằng có một
cô tên Duyên xem ra chắc có duyên
với Tâm. Bởi cô nàng này thật chí
tình chí nghĩa dù “ bất cứ nơi nào
bất cứ đâu “ từ lúc Tâm hiên ngang
xuôi ngược trên các chiến trường cho đến
đùng một cái thằng Tâm bị ngã ngựa
bởi cái ngày quái ác kia. Cái ngày
12.
quái các kia bất ngờ ụp lên đất
nước một màu đen tóc tang thảm khốc !!
Thế mà cô cũng vẫn có bên Tâm
dù cho Tâm có bị đẩy qua các
nhà tù cải tạo khắc nghiệt. Nhất là
dù biết Tâm là kẻ sống sót sau
cơn giải phẩu lại không có khả năng
làm cha. Thế mà cô vẫn ưng lấy
13.
thằng Tâm khi thằng Tâm ra khỏi trại
tù. Nhưng than ơi! trong ngày đám cưới
thằng Tâm thì cũng lại đùng một cái
mà hai biến cố thê thảm xảy ra
dồn một lúc : Thằng Tâm bị công an
vây bắt lại đưa vào trại tù cải
tạo lần nữa sau đó và hung tin
mang đến do một phụ nữ còn trẻ
14.
tay dắt một thằng bé. Người phụ nữ
này cho tin rằng thằng Thông của Dì
bảy đã chết trên chiến trường Quảng Trị !!
Sau một hồi dầm dề trong nước mắt
người phụ nữ đó tự xưng rằng cô
chính là vợ của Thông và thằng bé
là tác phẩm tình yêu của hai người
khi cô và Thông cùng hoạt động cách
15.
mạng trong các vùng Bình Trị Thiên. Sau
cùng người phụ nữ xin phép Dì bảy
xin dì bảy nuôi giùm thằng bé xin
dì chăm sóc giùm tác phẩm tình yêu
của cô và Thông !! Rồi cô ra đi...
Lần nào cũng như lần nào lần nào
dì bảy cũng rươm rướm nước mắt mỗi
khi gặp tôi. Mặc dù nói lần nào
16.
cũng như lần nào nhưng đôi khi cũng
có chút khang khác. Nói có chút khang
khác chứ thật ra chỉ là trước sau
thôi trước sau gì thì dì bảy cũng
rươm rướm nước mắt. Trước sau gì thì
dì bảy cũng khóc mỗi khi gặp tôi.
Có những lần tôi nhớ rất rõ có
những lần dì bảy khóc như chưa từng
17.
khóc bao giờ. Dì bảy khóc sụt sùi
như trời mưa bão khi dì nhắc đến
người bạn của tôi là người con trai
lớn của dì. Là cái thằng thông minh
nhất nam tử nên dì đặt tên cho
nó là Thông. Thằng Thông đã chết trên
chiến trường Quảng Trị. Thế mà mãi đến
3 năm sau ngày “ giải phóng” Dì mới
18.
biết chắc hung tin. Dì bảy kể rằng
ngày dì bảy nhận thêm một người cũng
chính là ngày dì bảy lại mất thêm
một người nữa trong đời sống đầy nước
mắt của Dì. Ngày dì bảy nhận thêm
một người cũng chính là ngày thằng Tâm
chết trong trại tù. Dì bảy cho rằng
cái ngày đám cưới của thằng Tâm mà
19.
công an đến vây bắt và mang đi
vào nhà tù lần nữa mặc dù đến
4 năm sau đó nhưng coi như ngày
đám cưới của Tâm cũng chính là ngày
đám tang của Tâm. Bởi từ ngày đám
cưới thằng Tâm dì bảy gặp mặt nó
đâu có bao nhiêu lần ?? Duyên
( người phụ nữ làm vợ Tâm chưa đầy một ngày )
20.
Chính Duyên tức tốc đến báo hung tin
cho Dì bảy là thằng Tâm bị bắn
chết trong trại tù vì bị ghép tội vượt
trại. Duyên kể rằng lần sau cùng Duyên
đi thăm thằng Tâm Tâm cứ ước ao
rằng mai này đất nước mình tự do
để Tâm làm thơ viết sách và Tâm
sẽ đi khắp vùng đất nước thân yêu!
21.
Thế là trên bàn thờ Dì bảy lâu
nay đã thờ đến hai đứa con mà
không biết phải gọi là “ liệt sĩ hay
là gì ? Cứ mỗi lần thắp nhang cầu
nguyện là lòng Dì bảy dâng lên niềm
đau xót vô biên. Nhất là mỗi ngày
phải nuôi thằng bé ôi sao! Nó giống
thằng Thông như đút càng gây trong lòng
Dì bảy niềm nhớ thương vô cùng tận !!
22.
Hơn ba mươi năm cuộc chiến tương tàn
đưa đến thảm cảnh nước mất nhà tan
lầm than điêu đứng. Đứa con duy nhất
còn sống sót là Thảo Thảo không sao
tốt nghiệp đại học nên đành phải xin
đi làm cơ quan. Để rồi Thảo phải
chịu sự đắng cay giằng xé bởi những
đôi mắt xoi mói kỳ thị trong việc
23.
xem xét cho vào đảng viên. Nào là
nửa cách mạng nửa ngụy cần phải lưu
ý !! Cuối cùng Thảo bất mãn nên tìm
cách vượt biên ra nước ngoài cùng với
dì bảy và thằng bé con của Thông
Lần nào cũng như lần nào lần nào
dì bảy cũng rươm rướm nước mắt mỗi
khi gặp tôi. Mặc dù nói lần nào
24.
cũng như lần nào nhưng đôi khi cũng
có chút khang khác. Nói có chút khang
khác chứ thật ra chỉ là trước sau
thôi trước sau gì thì dì bảy cũng
rươm rướm nước mắt. Trước sau gì thì
dì bảy cũng khóc mỗi khi gặp tôi.
Có những lần tôi nhớ rất rõ có
những lần dì bảy khóc như chưa từng
25.
khóc bao giờ. Dì bảy khóc sụt sùi
như trời mưa bão mỗi khi gặp tôi.
Đặc biệt lần này, sau khi nhắc đến
Thông đến Tâm đến những kỷ niệm mà
tôi với Thông và Tâm trong thời đi
học. (Cả ba đứa chơi thân như con
một nhà) Dì bảy còn nhắc đến cái
chết của Dượng bảy nhắc đến người em
trai của dì đang bị cầm tù vì
đấu tranh đòi quyền tự do dân chủ !!
hoàng hôn mưa
hoàng hôn mưa hoàng hôn
mưa đìu hiu hắt hiu
cơn xiêu dạt phiêu thân
lữ hành động lòng ta
đưa mắt trông mong người
đi đó.! ơi người về
đâu đâu là cõi riêng
an lành vết oan khiên
đời chưa ngưng rỉ máu
tình yêu đương khi đương
thời thơ mộng ước mơ
em là cành thơ lá
nhạc rừng vang chim ca
tươi hồng cầu máu tim
ta bà thế giới chỉ
riêng em một cõi sáng
ngời sáng soi dấu son
môi em trên đôi má
phong sương nhân tình nhân
ngãi cứu chuộc con tim
không xa lồng ngực yêu
hoàng hôn mưa hoàng hôn
mưa tàn phai sắc phai
thân trai cuồng quay canh
lữ hành động lòng mây
nên gió mưa giăng trời
thương nhớ ơi người về
đâu đâu là cõi riêng
an lành vết oan khiên
đời chưa ngưng rỉ máu
tình yêu !!!
(bài thơ phổ nhạc đưa vào CD Nhạc Thơ THT đã phát hành)
* rộn ràng chim sẻ
Ngày chẳng tịnh
Đêm sao yên được nhỉ.??
Tình yêu em
Sợi tóc rụng Trôi dòng.!
Ta ngựa thồ
Nặng thảm khứ Long đong
Đôi chân mỏi
Run theo hồi Lục lạc
Với bờm sói
Lạnh từng cơn Khao khát.!
Em hay chăng...
Rờn rợn bóng Ma vờn.!
Thơ trút từng hồi
Lệ đổ Từng cơn
Ơi hạt lệ.!
Trên luống giòng Sinh tử.!
Ngày chẳng tịnh
Đêm nào yên Khách lữ.!?
Hồi chuông ngân ơi.! *
“Chuông gọi hồn ai?”
Ta ở đâu mà sao
Ta đứng đây.?!
*”Thân hốc hác, mắt gầy phô
ngơ nghệch”
Ta nghĩ gì Mai sau
Khi ta chết.??
* “hạt lúa nẩy mầm, khi lúa chết đi”
Ơi! Bây giờ ta sống
Để mà chi.??
Ngày lặn lội
Thân cày sâu Cuốc bẫm.!!
Khóc bằng thơ
Giữa cõi đời Ma ám.!!
Vẫn hoài nghe
Đồng vọng Lũ âm binh.!!
Thế kỷ Phật Trời...
Như hết còn Linh
Đã đành vậy...
Thơ ta còn Ai đọc.?!!
Đã đành vậy...
Cớ chi Ta ngồi khóc.!?
Vươn lên ư.??
Vươn đến Chỗ vươn Nào.!?
Ta muốn quỳ
Hôn đất Lạy Trời cao...
Đã "tốt bụng" Cho ta còn Sống sót.!!
Dòng máu Còn tươi
Để bung Để vọt.!!
Để rưới vào Thơ ...
Để tưới lên Tình.!!
Để nụ thơ...
Chào đón Ánh bình minh
Với tiếng Con thơ
Rộn ràng Chim sẻ...
HÀ NGUYÊN DU
Jan 05/18/12h38
* a/( Chuông Gọi Hồn Ai, là tiểu thuyết của nhà văn Mỹ Ernest Hemingway, xb 1940)
* b/( là câu thơ trong tập Lối Khác của tôi, in 1998)
*c/(câu của Nhà văn lớn nước Nga Boris Pasternak )
* bài thơ cho sinh nhật tôi...
khi nào sương tinh mơ không màng
hôn và xoa dịu lên muôn hoa
thiên nhiên khi nào mây gió ngàn
phương không hoà ca cùng chim
muông ong bướm hay khi nào
núi sông rừng biển không là bức
tranh thủy mặc thì ... chắc lúc đó
anh không còn yêu người ... rõ hơn
là anh không còn yêu em và
đương nhiên là anh không còn chết
sống với thơ trời ơi.!! lúc này
anh xin nhắm mắt lại và ngủ
vùi giấc ngủ ngàn thu không cần
đầu thai tái kiếp vì trần gian
không còn là nơi hấp dẫn để
anh đi tour vì còn có quá
nhiều hành tinh nếu được đến và
nếu được chọn anh sẽ chọn hành
tinh nào có nhiều mỹ nhân mà
thật ít hận thù thật ít tỵ
ganh đặc biệt nhất là phải không
có những tên ma thuật tà đạo
chính trị chuyên nghề nhân danh
với lắm vòi ma cà rồng kể
cả ngay bây giờ anh cũng muốn
thăng thiên đến hành tinh anh mơ
hành tinh chỉ có em là nàng
tiên duy nhất để chúng ta cùng
hòa điệu hoan ca cùng nhảy múa
múa nhảy múa lạc khúc tình yêu...
HÀ NGUYÊN DU
Dec 31 / 12 /17 / 4h25
*(bài thơ đã tặng các bạn trên fb)