- Tựa
- thơ ta
- ngát thơm
- yêu người
- lối khác
- ngợi ca
- tựa điểm
- tuyệt tình
- ngày đen
- lục bát tự thán
- trăng di hành
- định hình
- đậm son
- nguyệt hoa
- bước đi
- vẫn mù khói nhớ
- mạnh tà, yếu vương
- bạt ngàn
- bập bùng
- thường nhật
- thiền thơ
- bên em
- bên ta
- gió lùa
- ngai vàng cho em
- bâng khuâng
- ví dầu tình ta
- não lòng
- giọt cuối em tràn ly ta
- tầm đường
- tuần hoàn
- thế, tư
- wislawa szymborska *
- mấy đoạn sử thi
- đợi mùa
- dự cảm
- ám ảnh
- em và mãi mãi
- bi khúc tự tình
- nơi cây moc
- em, tình dâu
- điếu thuốc tôi
- cà phê tôi
- sài gòn trong thơ, sài gòn trong mơ
- anh vẫn còn em
- nhan sắc
- đôi mắt mưa
- ngã ngựa
- như con vạc đêm
- tận đời
- đóa phù dung
- ngậm ngùi
- vấn nạn
- thôi về
- xuân thiên nhiên
- em có về ta
- như tên ngông, say
- dẫn độ thơ về tra khảo đêm
- khô nhánh trần gian
- mơ hạt bụi
- như tìm thấy thiên đường
- trên sợi tình *
- trôi trên dòng sông đen
- tình anh chiếc bóng
- sầu chia phôi
- mặc dù em mặc cả
- em khóc ngày mai
- thơ đại định
- nhà thơ
- khép mắt
- tin yêu
- điệp khúc mưa
- những ý rời buổi trưa
- ngõ ngách, hư vọng
- phía chân trời còn có em
- dù thơ không hái ra tiền
- hóc hẻm lạ
- thành kẻ cổ xúy
- chiếc phao
- và dòng sông
- men theo trời nắng bụi
- cõi nào ta rơi?
- tiếc
- vươn mình
- lên chậm
- kiên nhẫn
- những lẫn lộn khó nói
- với hạ
- chẳng hạn
- nhiễm sóng
- em và dâu bể
- đêm đen và hư vô
- quỹ đạo đêm
- PHẦN NHẠC
và dòng sông
1.
không có bóng dáng bình minh
chim lạc đàn thả từng tiếng kêu theo lá hoàng hôn rơi
nỗi buồn như bốc lên thành mây
mọi người không có sự giống nhau
nên dù nặng hạt cơn mưa đời vẫn tạnh
những sợi khói phun ra từ nơi không hề có lửa
thói quen vô lý trở thành định kiến
và sự thật mất hút cùng với đạo đức tối thiểu
2.
không có hy vọng ở cuối đường hầm
ngọn nến vẫn thắp lên le lói
tình yêu giống như thời tiết
và dòng sông nhỏ khó về được với biển
để những lây lất kéo lê
còn bông hoa nào nở theo mấy ngón tay?
còn âm ba nào ngân lên từ nét bút?
có lẽ trái tim sẽ thiếu máu vì nghiệp dĩ!
3.
không có bước em theo cùng
dòng thơ càng mạnh hơn nguồn mạch
con dã tràng luôn thuộc bài vô nghĩa
vẫn miệt mài với biển cát mênh mông
hạnh phúc có phải là khi con tim thổn thức?
em hiểu gì chăng trên đường về?
hành trang nằm trong tay hay trong tâm?
khó hiểu sao đã như một mà hai...