khô nhánh trần gian
ngày có nắng pha, mưa gội
ta có tình em, thiên thu
núi có đời sông, ơn có biển
chim có rừng yêu, nghĩa đất sâu
tro bụi cõi nào ta bay tới?
về cây chưa cơn dấy say nhừ?
hố lấy vàng hay là huyệt mộ?
đường tình yêu chung một lối hư
ta thấy tình em như thời khắc
cuốn nốt ta đi đến hết đời
lá thắm xanh đâu mà úa, bạc?
khô nhánh trần gian, lạnh vỏ tơi