- Tựa
- thơ ta
- ngát thơm
- yêu người
- lối khác
- ngợi ca
- tựa điểm
- tuyệt tình
- ngày đen
- lục bát tự thán
- trăng di hành
- định hình
- đậm son
- nguyệt hoa
- bước đi
- vẫn mù khói nhớ
- mạnh tà, yếu vương
- bạt ngàn
- bập bùng
- thường nhật
- thiền thơ
- bên em
- bên ta
- gió lùa
- ngai vàng cho em
- bâng khuâng
- ví dầu tình ta
- não lòng
- giọt cuối em tràn ly ta
- tầm đường
- tuần hoàn
- thế, tư
- wislawa szymborska *
- mấy đoạn sử thi
- đợi mùa
- dự cảm
- ám ảnh
- em và mãi mãi
- bi khúc tự tình
- nơi cây moc
- em, tình dâu
- điếu thuốc tôi
- cà phê tôi
- sài gòn trong thơ, sài gòn trong mơ
- anh vẫn còn em
- nhan sắc
- đôi mắt mưa
- ngã ngựa
- như con vạc đêm
- tận đời
- đóa phù dung
- ngậm ngùi
- vấn nạn
- thôi về
- xuân thiên nhiên
- em có về ta
- như tên ngông, say
- dẫn độ thơ về tra khảo đêm
- khô nhánh trần gian
- mơ hạt bụi
- như tìm thấy thiên đường
- trên sợi tình *
- trôi trên dòng sông đen
- tình anh chiếc bóng
- sầu chia phôi
- mặc dù em mặc cả
- em khóc ngày mai
- thơ đại định
- nhà thơ
- khép mắt
- tin yêu
- điệp khúc mưa
- những ý rời buổi trưa
- ngõ ngách, hư vọng
- phía chân trời còn có em
- dù thơ không hái ra tiền
- hóc hẻm lạ
- thành kẻ cổ xúy
- chiếc phao
- và dòng sông
- men theo trời nắng bụi
- cõi nào ta rơi?
- tiếc
- vươn mình
- lên chậm
- kiên nhẫn
- những lẫn lộn khó nói
- với hạ
- chẳng hạn
- nhiễm sóng
- em và dâu bể
- đêm đen và hư vô
- quỹ đạo đêm
- PHẦN NHẠC
nơi cây mọc
với trung bực thạnh, mặc thùy trang, đạt thu
nơi cây mọc, đá sỏi già, đất cỗi
gọi tên chi xứ Trảng, ơi! quê nghèo.
Mẹ ở đó, lầm than đeo suốt tuổi!
Cha một đời còn đen hẩm đen hiu!
quanh cây mọc, bao nhánh còi, lá úa
bọ sâu nào ăn mất thuở tươi xanh?
Em ở đó, lạ xa từng mảnh lụa
Chị phai tàn theo bát cháo, tô canh
nơi cây mọc, chim muông dường biếng hót
đất Thánh trầm u ẩn điệu kinh vang
Tha la đó ai về thăm một sớm?
Gia lộc kia bao kẻ vẫn chưa hoàn?
quanh cây mọc, những mái chòi xiêu dột
trẻ sinh ra dăm đứa bước vô trường?
còn khuya khoắc mồ hôi dầm rơi hột
sáng tinh sương người tất tả ra đường
nơi cây mọc, xưa bom dày đạn xéo
vết thương còn như rỉ máu thêm ra
bạn bè đó, chung thời cam phận héo
người thân kia lam lũ, thoạt trông già
quanh cây mọc, núi sông buồn lưu vực
cảnh sinh tình áo não buốt năm canh
người viễn xứ động lòng thương rất mực
nguyện mai về cho trái ngọt, cây xanh?